Nếu bạn hỏi tôi, lãng mạn là gì, tôi sẽ nấu cho bạn một bát mì cay. | Nhóm Y Thích.

Phở Tokyo – Câu chuyện về một bát mì

Bạn hỏi tôi lãng mạn là gì? Tôi sẽ nấu cho bạn một tô phở và nhìn bạn thưởng thức từng ngụm, cảm nhận hạnh phúc từ những miếng phở ấy. Đó chính là cách tôi hiểu về lãng mạn.

Bài viết này sẽ dẫn dắt bạn qua hành trình của một tô phở, từ thời thơ ấu cho đến khi trưởng thành, thông qua con mắt của một người tên Lăng Vũ. Hãy cùng khám phá câu chuyện này.

Phở trong ký ức tuổi thơ

Phở đối với tôi giống như bánh mì đối với người Hà Nội, một biểu tượng không thể thiếu trong cuộc sống hàng ngày. Tuy nhiên, khi còn nhỏ, tôi chỉ có thể thưởng thức phở vào những dịp đặc biệt. Mẹ tôi luôn giữ gìn sức khỏe của tôi, nên thường không cho phép tôi ăn phở ở bên ngoài. Mỗi sáng, tôi đi học qua con phố có quán phở nổi tiếng, và chỉ có thể nhìn những người khác tận hưởng tô phở của họ.

Mẹ tôi cũng nấu phở cho tôi, nhưng tôi luôn cảm thấy phở nhà mình thiếu một chút gì đó so với phở ở quán. Có lẽ do mẹ không có công cụ đặc biệt để làm khô nước trên sợi phở, hoặc đơn giản là vì cảm giác tự chọn món ăn tại quán mang lại một hương vị khác biệt.

Phở trong thời trung học

Khi lớn lên, tôi bắt đầu có chút tiền tiêu vặt và tự do lựa chọn món ăn. Phở trở thành một phần không thể thiếu trong bữa sáng của chúng tôi. Đặc biệt, vào những buổi sáng bận rộn, phở trở thành một lựa chọn tiện lợi. Mặc dù phở ở trường không được ngon như phở ở nhà, nhưng sự tự do trong việc lựa chọn đã làm cho nó trở nên đặc biệt hơn.

Phở trong thời đại học

Vào thời đại học, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Tôi phải thích nghi với một môi trường mới, một ngôn ngữ mới và cả ẩm thực mới. Mặc dù phở không còn là một phần quen thuộc mỗi sáng, nhưng tôi vẫn nhớ hương vị của tô phở ở quê nhà. Cuối cùng, tôi tìm ra cách để làm phở ở nơi xa, sử dụng những nguyên liệu sẵn có và công thức của mẹ tôi.

Phở trong cuộc sống hiện tại

Những năm sau đó, tôi chuyển đến một thành phố mới và bắt đầu một công việc mới. Phở vẫn là một phần quen thuộc trong cuộc sống của tôi. Mỗi khi nhớ về quê nhà, tôi lại tự nấu một tô phở, cảm nhận hương vị của quê hương và sự tự do mà tô phở mang lại.

Tóm lại

Phở không chỉ là một món ăn, mà còn là một phần của ký ức, của sự tự do và của tình yêu. Dù tôi ở đâu, tô phở vẫn mang lại cho tôi cảm giác gần gũi với quê hương.

Từ khóa:

  • Phở
  • Quê hương
  • Tự do
  • Ký ức
  • Ẩm thực

Viết một bình luận