“Forrest Gump”: Cuộc sống không chỉ là sức bùng nổ mà còn là sức bền. Con đường càng dài, càng cần giữ vững sức chịu đựng.

Đọc sách “Forrest Gump” – Bài học về sự kiên trì và lạc quan

    Tác phẩm “Forrest Gump” của nhà văn Mỹ Winston Groom, kể từ khi xuất bản lần đầu vào năm 1986, đã chinh phục trái tim của hàng triệu độc giả nhờ những triết lý sâu sắc và câu chuyện cảm động. Nhân vật chính Forrest, dù có chỉ số IQ thấp, nhưng bằng lòng tốt, sự dũng cảm và tinh thần kiên trì, anh đã tạo nên những kỳ tích đáng kinh ngạc trong nhiều lĩnh vực của cuộc sống. Cuốn sách này nhắc nhở chúng ta rằng: cuộc đời sẽ trải qua vô số thành công và thất bại, nhưng miễn là trong lòng chúng ta có ánh sáng, chúng ta sẽ tìm thấy động lực để tiến lên, không ngừng thách thức bản thân, vượt qua giới hạn của mình. Tinh thần kiên trì và thái độ lạc quan tích cực chính là những phẩm chất không thể thiếu để dẫn dắt chúng ta đến thành công. Như một câu trong “Forrest Gump” đã nói: “Cuộc đời giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng, đôi khi nó rơi xuống, nhưng bạn nên khích lệ mình, để nó lại bay lên, hướng tới những tầm cao mới.” Câu nói này đã bộc lộ chân lý của cuộc sống. Cuộc sống không phải là cuộc đua tốc độ, mà là cuộc chạy bền, là sự lạc quan kiên trì trước mọi khó khăn.

    Bạn có thường xuyên nói câu này không?

    “Nhanh lên, không kịp nữa! Nhanh lên, muộn mất rồi!”

    Chúng ta sống trong một xã hội đầy tốc độ, sự vội vàng dường như trở thành trạng thái phổ biến. Chúng ta thúc giục con cái hoàn thành bài tập nhanh chóng, cũng như tự thúc giục mình không ngừng chạy đua giữa các nhiệm vụ và mục tiêu. Dù làm gì, chúng ta cũng luôn vội vàng, tâm trạng này tồn tại khắp nơi. Trong tác phẩm “Of Human Bondage”, nhân vật chính Philip khao khát thành công, muốn chứng minh bản thân, nhưng trong quá trình theo đuổi, anh liên tục gặp thất bại. Sự vội vàng không chỉ khiến anh mệt mỏi, mà còn đẩy anh vào tình trạng nghi ngờ bản thân sâu sắc. Sau một loạt những thất bại và khó khăn, Philip dần học cách chậm lại, giữ bình tĩnh và kiên nhẫn. Anh bắt đầu chú ý hơn đến nhu cầu nội tâm, tìm kiếm những điều thực sự mang lại hạnh phúc và sự thỏa mãn cho mình.

    Lão Tử nhấn mạnh “Đạo pháp tự nhiên”, nghĩa là mọi thứ đều nên tuân theo quy luật và nhịp điệu tự nhiên. Ông tiếp tục chỉ ra rằng, “Đạo thường vô vi, mà vô bất vi”. Ở đây, “vô vi” không có nghĩa là buông bỏ một cách tiêu cực, mà là không can thiệp một cách cưỡng bức, không vội vàng đạt được mục tiêu. Khi theo đuổi mục tiêu, chúng ta nên giữ một tâm trạng bình thường, không cố gắng theo đuổi tốc độ, mà để mọi việc diễn ra một cách tự nhiên. Như vậy, chúng ta không chỉ đối mặt tốt hơn với những thách thức và khó khăn trong cuộc sống, mà còn cảm nhận được nhiều sự trưởng thành và thu hoạch hơn trong quá trình đó. Trong “Forrest Gump”, Forrest khi còn nhỏ có kết quả kiểm tra IQ là 70, vì vậy anh bị gửi đến trường dành cho trẻ em đặc biệt, học cùng những đứa trẻ có trí thông minh hạn chế. Mặc dù Forrest có vẻ chậm chạp trong một số phương diện, nhưng anh có lòng tốt và sự ngây thơ. Anh chấp nhận số phận của mình, không bao giờ than vãn, chỉ lặng lẽ kiên trì và nỗ lực. Chính thái độ này đã giúp Forrest không ngừng tiến bước trên con đường cuộc đời, cuối cùng đạt được thành công ngoài mong đợi. Câu chuyện của anh nhắc nhở chúng ta rằng, dù gặp khó khăn và thử thách, chỉ cần chúng ta giữ bình tĩnh và kiên trì, chúng ta chắc chắn sẽ tìm thấy con đường riêng của mình, thu hoạch hạnh phúc và thành công thuộc về mình.

    Cuộc sống như một cuộc marathon. Cuộc đời của Forrest bắt đầu ở trường đặc biệt, anh học cùng những đứa trẻ có trí thông minh hạn chế, luyện kỹ năng cơ bản như buộc dây giày. Tuy nhiên, ở tuổi 13, cuộc đời anh có một bước ngoặt quan trọng. Nhờ một cơ hội tình cờ, anh được huấn luyện viên bóng chày phát hiện và mời gia nhập đội bóng trung học. Tại đội bóng, anh không chỉ học cách đọc, mà còn kết bạn với nhiều người. Nhưng số phận dường như luôn trêu đùa anh, trong một trận đấu quan trọng, do lỗi của đồng đội, đội thua cuộc, và Forrest bị sa thải. Trong thời gian chiến tranh Việt Nam, Forrest tham gia quân đội. Trên chiến trường, anh trải qua những thử thách sinh tử, nhưng vẫn giữ tinh thần kiên cường. Dù bị trúng đạn vào mông, anh may mắn thoát chết. Sau chiến tranh, cuộc đời của Forrest lại thay đổi. Anh trở thành một vận động viên bóng bàn và đại diện cho Hoa Kỳ tham gia chuyến thăm ngoại giao đến Trung Quốc. Mặc dù Forrest rất nỗ lực, anh vẫn không được cấp trên công nhận. Tuy nhiên, Forrest không vì thế mà sa sút. Anh thử nhiều nghề khác nhau, từ diễn viên, võ sĩ, đến nghệ sĩ đường phố. Dù gặp khó khăn đến đâu, thậm chí là sống lang thang, anh vẫn luôn giữ tinh thần lạc quan và kiên trì. Cuối cùng, Forrest trở về quê hương, kinh doanh một công ty tôm thành công, trở thành tỷ phú nổi tiếng và từng được đề cử tham gia bầu cử thượng nghị sĩ. Câu chuyện của Forrest dạy chúng ta rằng, cuộc sống giống như một cuộc marathon, chúng ta không nên chỉ tập trung vào điểm xuất phát và đích đến, mà còn nên trân trọng từng bước đi trên hành trình. Chính những trải nghiệm tưởng chừng nhỏ bé này đã tạo nên cuộc đời phong phú của chúng ta. Chỉ cần kiên trì nỗ lực, chúng ta sẽ đạt được thành công và hạnh phúc thuộc về mình.

    Sức mạnh của lạc quan. Cuộc đời của Forrest là minh chứng sinh động cho tinh thần lạc quan và triết lý thuận theo tự nhiên, giống như phiên bản hiện đại của “Đạo pháp tự nhiên” của Lão Tử. Đối với anh, cuộc sống giống như dòng sông uốn lượn, có lúc bình yên, có lúc cuồn cuộn, và Forrest là người biết xuôi theo dòng chảy, chứ không cố gắng chống lại. Trong những ngày tháng ở trường đặc biệt, Forrest không vì hạn chế về trí thông minh mà sa sút, ngược lại, tài năng thể thao của anh đã giúp anh trở thành thành viên của đội bóng chày. Tại đội bóng, anh đã chứng tỏ tinh thần kiên cường, giành được sự tôn trọng của đồng đội, chứng minh rằng khả năng quan trọng hơn nhãn hiệu. Trên chiến trường Việt Nam, trước những thử thách sinh tử, Forrest đã thể hiện sự dũng cảm phi thường, anh cố gắng hết sức bảo vệ đồng đội, và sự hy sinh này đã trở thành dấu ấn không thể xóa nhòa trong cuộc đời anh. Ngay cả khi bị bộ tộc ăn thịt người kiểm soát, hay sống lang thang trên đường phố, Forrest vẫn giữ tinh thần lạc quan, coi mỗi khó khăn như một trải nghiệm thú vị trong hành trình cuộc đời, học cách tìm niềm vui trong nghịch cảnh, nhìn thấy hy vọng trong tuyệt vọng. Forrest đã dùng lòng tốt và tinh thần lạc quan để thắp sáng cuộc đời mình, trở thành tia sáng ấm áp. Như anh thường nói: “Cuộc sống giống như một hộp sô cô la, bạn không bao giờ biết mình sẽ nhận được gì.” Nếu chúng ta có thể như Forrest, dù số phận sắp xếp thế nào, chúng ta vẫn giữ tinh thần lạc quan, thuận theo tự nhiên, trong dòng chảy cuộc đời, chúng ta không chỉ tìm thấy hướng đi của mình, mà còn điều khiển được sóng gió, tạo nên những trang sử rực rỡ của riêng mình.

    Lão Tử trong “Đạo Đức Kinh” đã nói: “Một ngàn dặm khởi đầu từ bước chân đầu tiên”, nói lên chân lý của hành trình cuộc đời. Cuộc sống không nằm ở những cú tăng tốc ngắn hạn, mà ở sự kiên trì không ngừng. Cân bằng tâm trạng, giữ lòng tốt, rèn luyện sự kiên cường, chúng ta mới có thể đi vững chắc và xa. Mong rằng chúng ta sẽ bắt đầu từ bước chân đầu tiên, từng bước một, cùng nhau vượt qua hành trình dài.

Từ khóa: Forrest Gump, lạc quan, kiên trì, cuộc sống, thành công

Viết một bình luận