Mẹ và Cô Gái Của Mẹ
Khi Mẹ Mong Muốn Tôi Là Người Thường Thức
Những gì tôi muốn chia sẻ với bạn hôm nay là câu chuyện về mẹ và tôi. Khi tất cả mọi người mong đợi tôi trở thành một siêu anh hùng cứu rỗi thế giới, mẹ tôi chỉ mong tôi trở thành một người bình thường, có thể ăn ba bữa mỗi ngày.
Bạn Chỉ Có Một Khuyết Điểm
Ngày mẹ sinh tôi ra, là vào một mùa đông lạnh giá như bầu sữa của phù thủy già. Vì tôi to lớn, mẹ đã phải gắng sức rất lâu mới sinh được tôi. Những đứa trẻ khác chào đời bằng tiếng khóc, còn tôi thì rơi xuống như tiếng động mạnh. Mẹ nhìn thấy tôi và nói: “Miệng to như vậy chắc chắn sẽ ăn nhiều!” Và quả thật, mẹ đã đúng. Bây giờ, tôi đã trở thành một cô gái cao lớn với một cái bụng to.
Mẹ Mong Tôi Sẽ Trở Thành Cô Gái Đẹp
Theo quan niệm của mẹ, chỉ những cô gái có miệng nhỏ mới có thể kết hôn. Vì vậy, mẹ đã mang tôi đến gặp bác sĩ và hỏi liệu có thể may lại miệng tôi không. Nhưng bác sĩ đã từ chối và đuổi mẹ ra khỏi phòng. Điều này khiến tôi buồn nhưng cũng giúp tôi xác định rằng tôi thực sự là con gái của mẹ, không phải là một đứa trẻ bỏ rơi trong thùng rác.
Mẹ Tôi Và Sự Giáo Dục Của Tôi
Khi tôi lớn lên, mẹ tôi không bao giờ nổi giận với tôi ngoại trừ một lần. Đó là khi tôi quên đóng khóa cặp sách, và tất cả những vật dụng bên trong đều rơi ra. Mẹ tôi đã rất tức giận và mắng tôi, nhưng tôi không sợ. Tôi khóc lớn hơn cả mẹ. Sau đó, tôi vẫn không trở nên trưởng thành hơn. Tôi vẫn làm việc chậm chạp, do dự, mơ mộng và tự phụ.
Mẹ Tôi và Thành Công Của Tôi
Mẹ tôi không cần tôi trở thành người vĩ đại hay mạnh mẽ. Mẹ chỉ mong tôi trở thành một người hạnh phúc và yếu đuối, không phải đối mặt với sự khắc nghiệt của thế giới, chỉ đơn giản sống cuộc sống bình dị, tăng cân và tận hưởng cuộc sống.