Mối quan hệ bạn bè chính là thế giới trong cuộc đời bạn.




Trái Tim Bạn Bè – Một Thế Giới Riêng

Bạn bè là những viên sắt từ

Vẫn còn nhớ, khi tôi còn nhỏ, tôi tin rằng bạn bè sẽ mãi mãi ở bên cạnh. Tôi tin rằng bạn bè là những người không thể thiếu trong cuộc sống. Họ như những viên sắt từ mà một nam châm hút lại, không quan trọng họ đến từ đâu, miễn là họ có thể tạo nên sự kết nối.

Nhớ lại thời gian tôi còn ở nông thôn, tôi đã có rất nhiều bạn bè. Cho dù sau hai mươi năm, chỉ còn lại một hoặc hai người mà tôi vẫn thường xuyên liên lạc, nhưng tôi vẫn nhớ về một người bạn đã mất. Anh ấy luôn sẵn lòng chuyền bóng cho tôi khi chơi bóng rổ, và đó là cách chúng tôi trở thành bạn bè. Chúng tôi gắn bó với nhau suốt nhiều năm, nhưng sau đó chúng tôi chia tay vì một sự cố nho nhỏ liên quan đến việc ăn quả dâu rừng. Khi ấy, chúng tôi còn quá nghèo để quan tâm đến những điều khác ngoài việc ăn.

Nhưng giờ đây, cuộc sống của tôi đã thay đổi. Tôi sống trong thành phố, và không còn hỏi ai “Bạn đã ăn chưa?” nữa. Trong cuộc chiến danh vọng và lợi ích, tôi đã có nhiều bạn bè hơn, nhưng cũng mất đi không ít bạn cũ. Người ra đi, người mới đến, nhưng tôi vẫn luôn có chỗ cho họ. Dù có bao nhiêu người đến và đi, tôi vẫn luôn giữ được những người bạn trung thành.

Có những người bạn giúp đỡ tôi trong lúc nguy nan, có những người bạn giúp tôi vượt qua khó khăn về kinh tế, có những người bạn giúp tôi giải quyết những rắc rối nhỏ nhặt. Có cả những người bạn lợi dụng tôi, nhưng cũng có những người bạn luôn đứng bên cạnh tôi, bất kể thuận lợi hay khó khăn.

Có người nghĩ tôi không còn hữu ích nữa nên không đến gặp tôi, có người tôi không muốn tiếp tục mối quan hệ. Nhưng điều khó xử nhất là những người càng giúp tôi càng làm rối thêm mọi thứ, và những người đã giúp tôi nhưng không ngừng đòi hỏi ơn huệ.

Tôi thuộc loại bạn bè là người chăm sóc cuộc sống. Họ biết rõ từng vết bớt trên cơ thể tôi, nhưng có lẽ không hiểu trái tim tôi. Những người bạn khác thì hiểu trái tim tôi, nhưng đôi khi lại không theo ý tôi muốn. Khi hạnh phúc đến, hạnh phúc lớn nhất là dành cho bản thân. Khi khổ sở đến, khổ sở lớn nhất cũng dành cho bản thân.

Vẫn vậy, tôi vẫn luôn tìm kiếm bạn bè, vì tôi tin rằng bạn bè càng nhiều càng tốt. Sự cô đơn luôn tồn tại, nhưng con người là một sinh vật phức tạp, cần cả linh hồn và thân xác. Cuộc sống không thể thiếu bạn bè, bởi vì khi bước ra khỏi cửa, con đường đầy bùn lầy, và có những con chó sủa từ phía cây cối và tường rào.

Điều này khiến tôi nhớ đến Picasso, một người bạn tài ba nhưng cũng thường xuyên thay đổi bạn bè. Ông ấy từng nói: “Bạn bè tốt nhất là những người đã rời bỏ.” Đối với những người bạn từng là bạn của tôi nhưng sau đó đã xa cách, tôi vẫn thường nhớ về họ và đôi khi còn nhớ đến những điều tốt đẹp họ đã mang lại cho tôi.

Hôm nay, tôi đã gặp một người bạn mới. Anh ấy than thở về việc vợ anh ấy làm việc ở ngoại ô, và gia đình đã không gặp nhau trong mười năm. Anh ấy nhờ tôi viết vài bức tranh, để anh ấy có thể tặng cho những người có quyền lực. Tôi đã viết ngay lập tức, và anh ấy để lại cho tôi một bình trà ngon và một điếu thuốc đặc biệt. Khi anh ấy đi rồi, tôi gọi cho một số người bạn cũ, mời họ cùng chia sẻ niềm vui. Hiện tại, bạn bè của tôi đang đến, nhưng tôi cảm thấy một chút ích kỷ nhỏ, nên tôi tự mình pha một tách trà và hút một điếu thuốc. Tôi chợt nhận ra rằng bạn bè thực sự là những hy sinh thầm lặng, giống như trà và thuốc lá này. Vì vậy, tôi đứng ở cửa đón chào bạn bè đến và cười ha hả.

Tags: Bạn bè, Cuộc sống, Hạnh phúc, Khổ đau, Linh hồn


Viết một bình luận