Trở thành một nhân viên chăm sóc cỏ trên Mặt Trăng
Trở thành một nhân viên chăm sóc cỏ trên Mặt Trăng
Một ngày trên Mặt Trăng thực sự là một trải nghiệm khó quên. Đầu tiên, bạn phải luôn cảnh giác với những cây cỏ lấp lánh kia. Chúng không có miệng, nhưng lại phát ra âm thanh kỳ lạ như “uhm-uhm” hoặc “hum-hum”. Mỗi khi nghe thấy tiếng kêu đó, tôi phải điều chỉnh máy hút bụi khổng lồ để tưới nước và bón phân cho chúng.
Nếu chúng phát ra âm thanh “hum-uhm”, tôi cần chuyển sang chế độ bón phân. Tôi thường phải đi quanh đám cỏ, mặc giày thể thao du lịch, cầm vòi nước để chăm sóc chúng. Đôi khi, chúng thậm chí còn phát ra âm thanh “uhm-hum-hum!” hoặc “hum-uhm-hum!”, báo hiệu rằng chúng đang rất khát nước và phân.
Những cây cỏ này thật sự khó chăm sóc, đôi khi tôi chỉ muốn nhổ hết chúng đi. Nhưng nếu làm vậy, tôi sẽ bị xử tội tử hình. Công ty cử tôi đến đây để chăm sóc những cây cỏ này, nên không thể nhổ bỏ được. Ngay cả việc thay đổi hình dạng của đám cỏ cũng có thể dẫn đến hậu quả nghiêm trọng, vì nó ảnh hưởng đến hình dạng của ánh trăng từ Trái Đất nhìn lên.
Trước đây, tôi không thể tưởng tượng rằng ánh trăng mà tôi nhìn thấy hàng đêm lại đến từ một thảm cỏ khổng lồ trên Mặt Trăng. Điều này giống như một trò đùa đối với hiểu biết của tôi về thế giới.
Khi ở bên cạnh người yêu Luna, cô ấy từng nói: “Công việc này thật thú vị.” Chúng tôi đã cùng nhau thưởng thức cà phê đặc biệt ở quán cà phê mới mở gần đó. Cô ấy hỏi: “Nếu công việc này thú vị thì tại sao không thử một lần?”
“Được chứ,” cô ấy trả lời, “nếu chỉ có hai chúng ta trên Mặt Trăng, chắc chắn phải mang theo nhiều bia lắm.”
Cô ấy dừng lại một chút rồi hỏi: “Có nhà vệ sinh trên Mặt Trăng chứ?”
Chúng tôi đã sống trên Mặt Trăng trong suốt bảy tháng và ba ngày theo thời gian Trái Đất. Nhà của chúng tôi nằm ở phía sau đám cỏ lớn, nơi Mặt Trăng luôn quay mặt về phía Trái Đất. Vì vậy, chỉ cần trồng cỏ ở nửa mặt kia, phần còn lại có thể hỗn loạn.
Nhớ lại những ngày đó, thật sự rất vui vẻ. Chúng tôi hút thuốc, chơi bài, uống bia, lăn lộn trần truồng trên mặt đất, và ngâm thơ về Trái Đất. Chỉ có một điều khiến tôi khó chịu, mỗi khi chúng tôi ân ái, đám cỏ lại phát ra tiếng kêu “uhm-uhm” ngày càng nhanh, như thể thúc giục chúng tôi nhanh chóng kết thúc.
Tuy nhiên, dù thế nào tôi vẫn phải chăm sóc đám cỏ mỗi ngày, cắt tỉa và giữ cho chúng trông sạch sẽ. Dù không thích nhưng công việc vẫn phải tiếp tục. Dù sao, hàng nghìn năm qua, con người vẫn sống như vậy.
Đọc xong thư, tôi cảm thấy mình cần viết lại cho cô ấy. Cuối cùng, tôi chỉ viết được tám chữ: “Chào em, gần đây em thế nào?”
Đọc xong thư, tôi cảm thấy mình cần viết lại cho cô ấy. Cuối cùng, tôi chỉ viết được tám chữ: “Chào em, gần đây em thế nào?”
Thời gian trôi đi, tôi cảm thấy mình vẫn trẻ, nên chắc chưa lâu lắm. Tôi ngồi trên đám cỏ, Trái Đất xoay như đĩa hát, và nhớ lại những kỷ niệm với Luna. Tôi tự hỏi cô ấy đang làm gì? Có đang nhảy múa cùng một chàng trai mắt tam giác không?
Nhìn Trái Đất, tôi tự hỏi liệu có ai khác như tôi trên Mặt Trăng không. Có thể có một chú thỏ rơi từ thiên đường, mang theo chiếc balo màu xanh. Nó nói rằng đây là quê hương của nó. Tôi không tin, nhưng cũng không thể phủ nhận.
Chúng tôi bắt đầu trò chuyện, nhưng tôi không tin vào những lời nó nói. Tôi chỉ nghĩ rằng nó là một kẻ lừa đảo. Nhưng sau đó, tôi quyết định viết lại cho cô ấy, kể về chú thỏ kỳ lạ này.
Và như vậy, cuộc sống trên Mặt Trăng vẫn tiếp diễn…
### Từ khóa:
– Mặt Trăng
– Cỏ lấp lánh
– Nhân viên chăm sóc
– Chăm sóc cỏ
– Ánh trăng