Vấn đề thang máy: Bạn có mở cửa không?





Một bài học từ thang máy

Quyền lực trên thang máy

Bài viết này bắt đầu bằng một kỷ niệm về việc tác giả cố gắng chạy vào thang máy đang mở cửa nhưng không đầy người. Khi tác giả chạy tới, cửa thang máy đã đóng. Tác giả quyết định chờ chuyến tiếp theo, nhưng khi nhấn nút lên, cửa thang máy lại mở ra. Điều này khiến tác giả cảm thấy có chút không muốn bước vào.

Trong thang máy, tác giả quan sát hai người đứng cạnh nút bấm. Tác giả nhận ra rằng trong thang máy có hai loại người:

  1. Loại người thứ nhất: Họ sẽ bấm nút đóng cửa ngay sau khi họ vào thang máy, thậm chí nếu có người khác sắp đến. Điều này thể hiện sự ích kỷ và thiếu lòng nhân ái.
  2. Loại người thứ hai: Họ không bấm nút đóng cửa và để cho người khác tự quyết định. Họ cho rằng mình không làm gì nên không có lỗi. Tuy nhiên, tác giả không đồng ý với quan điểm này.

Tác giả so sánh tình huống này với vấn đề xe điện (điện thoại di động) mà nhiều người gặp phải: họ chọn không làm gì để tránh trách nhiệm. Nhưng theo quan điểm của Phật giáo, vấn đề này không phải là khó khăn thực sự. Nó giống như việc đưa cỏ cho con lừa ăn – không quan trọng con lừa chọn cỏ nào trước.

Tác giả giải thích rằng việc lựa chọn không phải dựa trên lý thuyết mà là dựa trên hoàn cảnh cụ thể. Sự lựa chọn được đưa ra dựa trên “cơ hội” (một thuật ngữ Phật giáo). Một người không thể chỉ dựa vào lý thuyết mà phải hành động dựa trên hoàn cảnh thực tế.

Thật sự tự do không chỉ đơn giản là không làm gì. Việc không mở cửa thang máy khi có người đang cố gắng vào cũng không phải là tự do. Sự tự do thực sự đòi hỏi sự can thiệp và hành động, không phải là việc giữ im lặng.

Cuối cùng, tác giả nhấn mạnh rằng việc mở cửa thang máy không chỉ đơn thuần là một hành động, mà còn là một biểu hiện của lòng nhân ái. Điều quan trọng không phải là mất thời gian, mà là lòng nhân ái. Đôi khi, một hành động nhỏ có thể tạo ra sự khác biệt lớn.

Một số người không muốn thời gian của họ bị lãng phí, nhưng họ không trách người bấm nút mở cửa. Thay vào đó, họ hiểu và thậm chí còn cảm thấy xấu hổ. Sự xấu hổ cũng là một hình thức của lòng nhân ái. Vì vậy, việc mất 3 giây của người khác cũng không phải là vấn đề lớn nếu mọi người đều chịu mất thời gian như nhau.

Nhưng có một ngoại lệ: nếu người ngoài thang máy là bạn bè của người trong thang máy. Điều này có thể gây khó chịu vì nó thể hiện sự ích kỷ. Điều quan trọng là hành động của bạn phải mang lại lợi ích cho người khác, không chỉ cho chính mình.

Tác giả kết luận rằng lòng nhân ái sinh ra từ việc xóa bỏ ranh giới giữa bản thân và người khác. Khi một người sẵn lòng từ bỏ lợi ích của mình cho người khác, ranh giới giữa họ và người khác mờ nhạt. Điều này cũng tăng cường mối quan hệ giữa người giúp đỡ và người được giúp đỡ.

Nếu một người cho rằng việc can thiệp vào ba giây của người khác không nên được chấp nhận dưới bất kỳ hình thức nào, điều này có nghĩa là họ đã tạo ra một ranh giới rõ ràng giữa bản thân và người khác. Điều này không chỉ áp dụng cho thang máy, mà còn cho cuộc sống hàng ngày. Mọi hành động của chúng ta đều ảnh hưởng đến người khác.


Từ khóa:

  • Thang máy
  • Lòng nhân ái
  • Tự do
  • Ranh giới
  • Hành động

Viết một bình luận