Giám đốc sáng tạo của Tencent Entertainment chia sẻ kinh nghiệm
Xin chào các bạn, tôi rất vui được gặp lại mọi người hôm nay.
Bạn có bao giờ cảm thấy mình bị cuốn vào những cuộc tranh luận mà bạn không hề mong đợi không? Tôi đã từng như vậy. Bài viết này của tôi, ban đầu chỉ là một câu chuyện về việc tôi tham gia vào các cuộc mai mối, đã trở thành một chủ đề gây tranh cãi.
Khi tôi viết rằng tôi đã bị đối tác mai mối từ chối vì cho rằng tôi quá xấu xí, điều này đã gây ra một cuộc thảo luận lớn trên mạng. Thậm chí, có người còn tổ chức một cuộc thăm dò ý kiến trực tuyến để hỏi mọi người liệu họ có cho rằng tôi xấu xí hay không. Điều này thực sự làm tôi sốc và khiến tôi nhận ra rằng xã hội đôi khi rất khắc nghiệt với phụ nữ.
Ngoài ra, bài viết của tôi cũng đã khiến nhiều người coi tôi là một ví dụ tiêu biểu cho những phụ nữ lớn tuổi đang tìm kiếm một người bạn đời. Nhiều người cảm thấy thất vọng và cho rằng tôi không xứng đáng với danh hiệu “phụ nữ hiện đại” vì tôi tham gia vào các cuộc mai mối.
Tôi đã nhận ra rằng việc chia sẻ kinh nghiệm cá nhân của mình trong lĩnh vực văn học và nghệ thuật có thể là một con đường đầy rủi ro. Nhiều lúc, những gì tôi viết có thể bị hiểu sai hoặc bị bỏ qua. Tôi không muốn bị định hình bởi một trải nghiệm duy nhất, đặc biệt là khi đó là một trải nghiệm không tốt.
Ví dụ, câu chuyện của nhà văn Đài Loan Lin Yihuan đã minh họa rõ ràng hơn về vấn đề này. Cô ấy đã viết một cuốn tiểu thuyết dựa trên trải nghiệm bị lạm dụng tình dục thời thơ ấu của mình, và sau đó đã tự kết liễu cuộc đời mình. Một khi cái tên của cô ấy xuất hiện trên tất cả các phương tiện truyền thông, mọi người chỉ nhìn thấy những tiêu đề và nhãn dán mà họ đặt lên cô ấy, chứ không phải là nội dung thực sự của cuốn sách của cô ấy.
Nhưng nếu bạn đọc cuốn sách, bạn sẽ nhận ra rằng Lin Yihuan không phải là một cô gái yếu đuối và vô tri. Cô ấy đã quan sát thế giới và mọi người một cách sắc sảo và tỉnh táo. Cô ấy viết rằng mọi người thường không thể tưởng tượng được nỗi đau của người khác, và họ thường coi nó như một ngữ cảnh tầm thường hoặc một bộ phim truyền hình.
Nhưng khi bạn đọc cuốn sách, bạn sẽ thấy rằng cô ấy không chỉ là nạn nhân yếu ớt, mà còn là một nhà văn mạnh mẽ. Cô ấy không chỉ là một nhân vật chính trong một tin tức xã hội tầm thường, mà còn là một nhà văn thực thụ.
Câu chuyện của Lin Yihuan đã khiến tôi suy ngẫm về việc phụ nữ viết, đặc biệt là về việc phụ nữ tài năng. Mọi người thường thích bỏ qua công việc viết của họ và thay vào đó dùng một nhãn dán đơn giản để mô tả họ. Tôi đã hỏi nhiều người bạn nữ mà tôi biết đã được gọi là “tài năng”, và hầu hết họ đều nói rằng họ không thích cái tên này. Họ muốn được gọi là nhà văn, nhà thơ, nhà nghiên cứu, vì đó là những nghề nghiệp cụ thể.
Nhưng khi nói về “tài năng”, người ta thường chỉ nghĩ đến “phụ nữ”. Điều này thật đáng tiếc, vì nó làm mờ đi những kỹ năng chuyên môn của họ. Tài năng không chỉ là một cách diễn đạt, mà còn là một sản phẩm của nhu cầu xã hội.
Kết thúc, tôi muốn nhấn mạnh rằng việc viết nên là một quá trình phát triển bản thân, không chỉ là việc kể lại những trải nghiệm cá nhân. Hãy sử dụng giọng điệu, ngôn ngữ và kỹ năng của bạn để khám phá những bí mật của xã hội, và hãy chắc chắn rằng những gì bạn viết có sức mạnh công cộng.
Cảm ơn mọi người đã lắng nghe. Đây là bài phát biểu của tôi. Hy vọng nó sẽ mang lại cho bạn một góc nhìn mới về việc viết và vai trò của phụ nữ trong lĩnh vực này.
Từ khóa: Phụ nữ, Viết, Văn học, Xã hội, Tự do